“A teacher, monks, should arouse in the one who shares his cell the attitude of a son; the one who shares his cell should arouse in the teacher the attitude of a father. Thus these, living with reverence, with deference, with courtesy towards one another, will come to growth, to increase, to maturity in this dhamma and discipline.” – Kd 1 (Mahāvagga)
“Anujānāmi, bhikkhave, upajjhāyaṁ. Upajjhāyo, bhikkhave, saddhivihārikamhi puttacittaṁ upaṭṭhapessati, saddhivihāriko upajjhāyamhi pitucittaṁ upaṭṭhapessati. Evaṁ te aññamaññaṁ sagāravā sappatissā sabhāgavuttino viharantā imasmiṁ dhammavinaye vuḍḍhiṁ viruḷhiṁ vepullaṁ āpajjissanti.”
“ရဟန်းတို့ ဉပဇ္ဈာယ်ဆရာကို ခွင့်ပြု၏။ ရဟန်းတို့ ဉပဇ္ဈာယ်ဆရာသည် အတူနေ တပည့်၌ သားဟူသော စိတ်ကို ထားအံ့၊ အတူနေ တပည့်သည် ဉပဇ္ဈာယ်ဆရာ၌ အဖဟူသောစိတ်ကို ထားအံ့၊ ထိုဆရာတပည့်တို့သည် အချင်းချင်းရှိသေခြင်း တုပ်ဝပ်ခြင်း တူသော အသက်မွေးခြင်း ရှိသည်ဖြစ်၍ နေသည်ရှိသော် ဤသာသနာတော်၌ ကြီပွါးစည်ပင် ပြန့်ပြောခြင်းသို့ ရောက်ကုန်လတ္တံ့။”
“Này các tỳ khưu, ta cho phép vị thầy tế độ. Này các tỳ khưu, vị thầy tế độ sẽ gợi lên ở người đệ tử tâm của người con và người đệ tử sẽ gợi lên ở vị thầy tế độ tâm của người cha. Như thế, trong khi sống cùng nhau có sự tôn kính, có sự phục tùng, có sự cư xử hài hòa với nhau, họ sẽ đạt đến sự lớn mạnh, sự tăng trưởng, sự phát triển trong Pháp và Luật này.”